Thứ Năm, 3 tháng 12, 2015

HỌC CÁCH CHO

Leave a Comment
 Trong cuộc sống của thanh niên thì từ mà cảm thấy khó khăn nhất là cho, ở đây không có nghĩa là tất cả mọi người nhưng mà dường như là đa số. Vì một lí do nào đó có thể từ nhỏ chúng ta đã không có cái thói quen tốt này, chúng ta toàn học cái thói quen là nhận thôi và thế là thói quen cho bị mai một dần. Hồi nhỏ thì hay được người lớn, ông bà, cha mẹ, cô, dì, chú, bác... cho rất nhiều và thế là thói quen nhận của chúng ta trở thành một thói quen chủ chốt lấn át thói quen cho. Và điều này dần dần theo ta tới lớn. Khi nhắc đến từ cho là một cái điều gì đó không thoải mái, kể cả bạn bè người thân mình khi nói mình cho đã là miễn cưỡng rồi đừng nói gì là người lạ, và nếu có cho thì cũng phải nghĩ đến trường hợp là phải nhận lại một cái gì đó lớn hơn giá trị cái mà mình cho.
không cần nhận lại điều gì khi cho đi
Cho đi và đừng mong nhận lại
 Điều này cũng đúng thôi, vì thói quen này quá lớn rồi nên rất khó để thay đổi, muốn thay đổi thì phải mất một thời gian dài để tập luyện. Tôi cũng vậy chứ, từ nhỏ đến lớn cũng quen nhận rồi nên khi bảo mang cho ai một cái gì đó thì đôi khi cũng cho, nhưng phải cân nhắc rằng mình sẽ nhận lại điều gì khi mình cho người ta cái này, điều mình nhận lại có lớn hơn điều mình cho không,,, . Luôn luôn có những câu hỏi đó khi tôi quyết định cho người khác một cái gì đó, điều này diễn ra cho đến khi tôi bắt đầu hiểu ra cái ý nghĩa thật sự của từ " CHO" thì cũng đã mất không nhiều tai hại, và để hiểu được bài học này thì tôi đã đánh đổi rất  nhiều, nhưng mà tôi nghĩ rằng rất xứng, và nếu có cho tôi quay lại một lần nữa thì tôi cũng đồng ý đánh đổi.
 Khi tôi bắt đầu hợp tác với Oriflame, một công việc kinh doanh với giá trị đúng nghĩa là sự chia sẻ, sự cho đi. Còn tôi là một đứa luôn gắn sự cho đi với một sự nhận lại, có vẻ trái ngược nhau và đó là lí do khiến tôi phải mất tới 8 tháng để học bài học về sự cho đi. Trong 8 tháng đó, thật sự giá trị của tôi mang lại cho người khác nó tương đồng với giá trị tôi nhận lại, tôi bán hàng vì mục đích họ phải mua hàng cho tôi cao hơn là giúp họ đẹp hơn, mặc dùng vẫn chia sẻ sản phẩm phù hợp, nhưng tâm thế như thế nào thì kết quả sẽ mang lại như vậy. Tôi chia sẻ công việc vì mục đích họ làm cho tôi chứ không phải là giúp họ giải quyết được những điều họ muốn, tôi không đặt giá trị của người chia sẻ lên hàng đầu, tôi không giải quyết đúng nhu cầu của họ mà đang giải quyết nhu cầu của chính mình. Thì đương nhiên kết quả sẽ theo những gì bạn nghĩ, nếu người khác làm vì lợi ích của bạn thì tại sao họ phải làm chứ, đó là lí do khiến tôi không thể nào phát triển được.
 Và sau những điều đã xảy ra với mình, tôi bắt đầu nhìn lại tất cả, và cuối cùng cũng đã nghĩ ra được một điều hết sức ý nghĩa, đó là "CHO", sự cho đi là một điều tốt đẹp nhất mà tôi có thể làm, cho bằng cả tấm lòng của mình và không đòi hỏi bất kì điều gì ở người khác, nếu ta sống hết mình vì người khác, tự dưng cũng sẽ có người nào đó sống lại hết mình với ta.
 Tôi giúp người khác mà không cần họ đem lại cho tôi điều gì cả, đơn giản vì cho đi khiến con người thanh thản và hạnh phúc. Đôi khi cũng có nhiều người e dè, nhìn mình với con mắt khác thường, nhưng tôi vẫn chấp nhận, vì tôi hiểu được những người như tôi lúc trước thì khi có ai cho họ một điều gì họ sẽ nghĩ rằng nó sẽ lấy lại của mình cái gì đây, vì vẫn cứ lối nghĩ không ai cho không ai cái gì.
Nhưng không sao cả, đó là cách nghĩ của mỗi người thôi, mình vẫn sống với bản thân mình, sứ mệnh của mình.
HÃY HỌC CÁCH CHO VÀ NHẬN, CHO MỘT CÁCH THẬT LÒNG VÀ NHẬN MỘT CÁCH VUI VẺ.

If You Enjoyed This, Take 5 Seconds To Share It

0 nhận xét:

Đăng nhận xét